Lượt xem: 1610
(0)
Chân Dung Kẻ Sĩ: Không còn thiếu thức gì nữa, Quế để tập giấy lên bàn và ngả đầu vào vách mơ mộng. Đã lâu, Quế có ý định viết truyện ngắn, nhưng có ý định là một việc, thực hành được lại là một việc khác, nhất là muốn viết cho ra hồn, truyện phải thật, phải sống, phải có những cảm xúc chân thành. Quế không biết kiếm đâu ra truyện hay như thế, mà nhất là cái "cảm xúc chân thành", nàng lại càng không biết làm sao có! Quế tự bảo: - Hay là mình thử bịa xem, tưởng tượng một truyện "có thể được" và đặt tên là "Một truyện ngắn hay nhất". Chỉ hay nhất với mình thôi thì đã làm sao chưa? Mình chỉ viết cho mình đọc. Đâu có ai biết mà sợ người ta cười.