chan_dung-ke_si

VĂN CHƯƠNG

  • HÀ NỘI LÚC KHÔNG GIỜ - Truyện ngắn Bảo Ninh

    HÀ NỘI LÚC KHÔNG GIỜ - Truyện ngắn Bảo Ninh

    Lượt xem: 1297
    (0)
    Trong bóng tối, gương mặt Giang lại trẻ như hồi nào... Và tôi cũng thế. Bởi vì thời gian càng nhích sâu vào trời khuya để đến với ngày mai thì chúng tôi càng về gần hơn với Hà Nội những đêm xưa, với Hà Nội trong vắt lúc không giờ. Về gần hơn với bạn bè một lứa bên trời, về gần hơn với tình yêu ban đầu, về gần hơn với tuổi thơ non dại. Sinh ra, lớn lên, rồi làm lụng, rồi chiến đấu và hy sinh cho thành phố này, thế hệ chúng tôi được hưởng phép mầu của nó, trở thành một thế hệ mãi mãi tuổi thanh xuân của một thành phố trẻ trung vĩnh hằng.
  • THỞ DÀI - Truyện ngắn Túy Hồng

    THỞ DÀI - Truyện ngắn Túy Hồng

    Lượt xem: 2340
    (0)
    Truyện có tên Thở dài, nhưng nội dung còn hơn tiếng kêu xé trời của một nhân vật từ tuổi thiếu nữ, đến làm cô giáo và trở thành một gái ế, trước những tiếng ác miệng của người đời về quá khứ tuổi mười sáu bị lính Tây hiếp dâm của cô: "Họ không thương hại bằng im lặng, họ phổ biển ra hết cả rồi mới than thở, oán thù dùm cho tôi. Một thân, một phận mà mấy kẻ đem rao." Tiếng kêu xé trời còn bởi vì: "Không biết phận... Còn treo cao giá... Trong trắng quá, nguyên lành quá, hừ... ở tù hai năm cũng chưa đọa bằng sa vào một tay thằng Tây... người ta đã tha cho mà còn tuyên dương người ta... Tôi bảo thật, chỉ cuộc đời chai sạn này họa may mới buông tha cho tấm thân tì vết kia thôi...". Đây là lời của nhân vật Điều, vì anh ta mà Cỏ May đã bị hãm hiếp. 
  • CẠN DUYÊN - Truyện ngắn Nguyễn Thị Minh Ngọc

    CẠN DUYÊN - Truyện ngắn Nguyễn Thị Minh Ngọc

    Lượt xem: 1961
    (0)
    Thế rồi các phe rầm rập kéo tới giành giựt chiếc máy của Quân. Quân nghe lời ông già không đưa cho một ai. Và anh lùi bước, hụt chân. Tôi hét lên một tiếng thấu trời khi người yêu của tôi, người chồng sắp cưới của tôi, người rể tương lai còn sót lại của gia đình tôi rơi xuống thác!
  • ĐỪNG ĐẾN SÂN GA - Truyện ngắn Hoàng Ngọc Tuấn

    ĐỪNG ĐẾN SÂN GA - Truyện ngắn Hoàng Ngọc Tuấn

    Lượt xem: 1315
    (1)
    Chân Dung Kẻ Sĩ: Nhà văn Hoàng Ngọc Tuấn là lớp hội viên đầu tiên của Hội Nhà văn TP.HCM. Trước 1975, ông từng nổi tiếng với một số tác phẩm rất được giới trẻ Sài Gòn yêu thích như ; Hình như là tình yêu, Cô bé treo mùng...
  • TRUYỆN ĐƯỜNG RỪNG - Tập truyện Lan Khai Phần 2

    TRUYỆN ĐƯỜNG RỪNG - Tập truyện Lan Khai Phần 2

    Lượt xem: 2175
    (1)
    Chân Dung Kẻ Sĩ: Năm 1938, Lan Khai đã vượt qua bộ máy kiểm duyệt của thực dân Pháp để xuất bản cuốn tiểu thuyết Lầm Than. Đây được coi là cuốn tiểu thuyết đầu tiên viết về đề tài công nhân. Lan Khai mô tả đời sống cơ cực lầm than của những người thợ do sự áp bức bóc lột của thực dân Pháp... Cũng vì cuốn sách, Lan Khai bị thực dân Pháp bắt, tới tận năm 1943 ông mới được chúng thả. 
  • TRUYỆN ĐƯỜNG RỪNG - Tập truyện Lan Khai Phần 1

    TRUYỆN ĐƯỜNG RỪNG - Tập truyện Lan Khai Phần 1

    Lượt xem: 2271
    (1)
    Chân Dung Kẻ Sĩ: Truyện đường rừng là tác phẩm viết về miền núi của nhà văn rất sung mãn Lan Khai. Đương thời, có lẽ sức viết của ông chắc chỉ kém mỗi nhà văn Lê Văn Trương của cùng nhóm Tân Dân với ông, nhóm văn chương đối chọi với Tự lực Văn đoàn của Nhất Linh. Lan Khai dạy học, viết văn và tham gia cả phong trào kháng Pháp của Nguyễn Thái Học nên đã bị thực dân Pháp bắt giam vào Hỏa Lò. Gia đình ông lúc đó đã phải bán hết gia sản để cứu ông thoát chết.
  • THỀ NON NƯỚC - Truyện ngắn Tản Đà

    THỀ NON NƯỚC - Truyện ngắn Tản Đà

    Lượt xem: 1885
    (1)
    Chân Dung Kẻ Sĩ: Nhắc tới Tản Đà người ta nhớ ngay tới những câu thơ bất hủ trong bài Thề Non Nước của ông "Nước non nặng một nhời thề. Nước đi đi mãi không về cùng non. Nhớ nhời nguyện nước thề non. Nước đi chưa lại non còn đứng không". Thế nhưng, Thề non nước còn là tên của một cuốn sách nổi tiếng của Tản Đà, xuất bản lần đầu năm 1922 bao gồm hai truyện, Thề non nước và Kiếp phong trần. Chân Dung Kẻ Sĩ trân trọng giới thiệu...
  • MỘT CHUYỆN NGOẠI TÌNH  - Truyện ngắn Thế Lữ

    MỘT CHUYỆN NGOẠI TÌNH - Truyện ngắn Thế Lữ

    Lượt xem: 1551
    (0)
    Lan vẫn có những cớ rất chính đáng để vắng nhà, Toán hỏi chuyện và đôi khi lại nói khôi hài để Lan cười nữa. Những thứ quà kẹo bánh mà Lan thích, Toán vẫn không quên mua về, và lúc đưa cho Lan, anh vẫn trêu chọc để vợ nhắc lại những cử chỉ và những lời nũng nịu. Lan yên tâm lắm. Lan không lo giữ gìn nữa. Toán biết đã đến lúc thi hành cái mưu của mình. Đó là một cái mưu cổ điển. - Lan ạ, chiều thứ bảy anh phải đi Nam Định.
« 37 38 39 40 42 44 45 46 47 » ( 70 )