chan_dung-ke_si

VĂN CHƯƠNG

  • CÁO GIÀ, GÁI GIÀ VÀ TIỂU THUYẾT DIỄM TÌNH - Truyện ngắn Dương Thụy

    CÁO GIÀ, GÁI GIÀ VÀ TIỂU THUYẾT DIỄM TÌNH - Truyện ngắn Dương Thụy

    Lượt xem: 1113
    (0)
    Chân Dung Kẻ Sĩ: CÁO GIÀ, GÁI GIÀ VÀ TIỂU THUYẾT DIỄM TÌNH từ tập truyện ngắn cùng tên của nhà văn Dương Thụy. Tập truyện này cùng với Oxford thương yêu là hai tác phẩm best seller của nữ nhà văn người Sài Gòn.
  • CON CÁ CHẾT DẠI - Truyện ngắn Sơn Nam

    CON CÁ CHẾT DẠI - Truyện ngắn Sơn Nam

    Lượt xem: 1230
    (0)
    Vừa nói Huệ vừa vung tay đập đầu con cá dại, Hồng rợn người khi nhận ra sự thật: Tuy chết rồi nhưng con cá vẫn còn mở mắt đỏ ngầu, trao tráo như cá còn sống!
  • BA CON CÁO - Truyện ngắn Bình Nguyên Lộc

    BA CON CÁO - Truyện ngắn Bình Nguyên Lộc

    Lượt xem: 2392
    (1)
    Chân Dung Kẻ Sĩ: Nhà văn Bình Nguyên Lộc (1914-1987) người gốc Biên Hòa, là một trong những nhà văn sáng tác khỏe nhất Miền Nam. Các tác phẩm ông để lại lên tới con số hàng nghìn, bao gồm tiểu thuyết, nghiên cứu, tùy bút và truyện ngắn. Đồ sộ nhất trong số đó là ở thể loại truyện ngắn. Một số truyện đặc sắc và có giá trị nhất của ông in trong các cuốn Nhốt gió, Ký thác, Tình đất, Thầm lặng, Cuống rún chưa lìa... Cùng với Rừng Mắm, truyện ngắn Ba con cáo dưới đây tiêu biểu cho phong cách truyện ngắn đặc sắc nhất của Bình Nguyên Lộc, mô tả cuộc chiến đấu sống còn giữa con người với tự nhiên ở những vùng đất mới Phương Nam.
  • GIẤC MƠ ÔNG LÃO VƯỜN CHIM - Truyện ngắn Anh Đức

    GIẤC MƠ ÔNG LÃO VƯỜN CHIM - Truyện ngắn Anh Đức

    Lượt xem: 3096
    (0)
    Chân Dung Kẻ Sĩ: Giấc mơ ông lão vườn chim là truyện ngắn rút từ trong tác phẩm Bức Thư Cà Mau của nhà văn Anh Đức.
  • NHỮNG PHÚT CHIA LY - Truyện ngắn Bà Tùng Long

    NHỮNG PHÚT CHIA LY - Truyện ngắn Bà Tùng Long

    Lượt xem: 2426
    (2)
    Chân Dung Kẻ Sĩ: Trong vòng 40 năm, Bà Tùng Long (Lê Thị Bạch Vân) đã viết gần 400 truyện ngắn và 60 truyện dài, tiểu thuyết, chưa kể rất nhiều các bài báo. Bà Tùng Long, mẹ của nhà văn Nguyễn Đông Thức, không nhận mình là nhà văn. Bà bảo viết chỉ là nghề để nuôi chồng và nuôi con, khi nào đứa lớn lo được cho đứa nhỏ, bà sẽ ngừng viết. Năm 1972, bà ngừng viết thật. Thời sung mãn, bà kiếm được cả chục cây vàng mỗi tháng nhờ viết lách. Nhờ đó, bà có đủ tiền để nuôi chồng và 9 người con, mua căn cư xá Chu Mạnh Trinh, nơi tập trung rất nhiều văn nghệ sĩ nổi tiếng Sài Gòn thời bấy giờ. Có tiền, bà có thể mua thang thuốc “Thập toàn đại bổ” có giá cả lượng vàng ngâm rượu cho chồng uống, mua trà Thiết Quan Âm đắt tiền cho chồng thưởng thức hoặc chiều những thói quen phong lưu khác của ông.
  • NGHĨA ĐỊA XÓM CHÙA - Truyện ngắn Đoàn Lê

    NGHĨA ĐỊA XÓM CHÙA - Truyện ngắn Đoàn Lê

    Lượt xem: 2063
    (1)
    Nhà văn Đoàn Lê là tác giả của tiểu thuyết Gia phả để lại, đạt giải thưởng lớn của Hội Nhà văn Việt Nam năm 1990. Bà còn thắng Giải nhất văn xuôi của Tạp chí Tác phẩm mới với tác phẩm Hạt vừng, Giải thưởng văn xuôi của Tạp chí Sông Hương với Đêm ngâu vào. Ngoài sáng tác văn chương, Đoàn Lê còn là biên kịch, đạo diễn, diễn viên. Kịch bản Làng Vũ Đại ngày ấy do bà viết đã trở thành một tác phẩm điện ảnh kinh điển của Việt Nam. 
  • ĐẦM MA - Truyện ngắn Trần Quang Vinh

    ĐẦM MA - Truyện ngắn Trần Quang Vinh

    Lượt xem: 1744
    (4)
    Chân Dung Kẻ Sĩ: Nhà văn Trần Quang Vinh sinh năm 1949, học chuyên toán nhưng lại gắn bó với nghiệp văn bằng truyện ngắn đầu tay “Đầm ma” in trên Báo Văn nghệ Hạ Long cuối năm 1989. Ngay lập tức, “Đầm ma” đã gây xôn xao dư luận vùng mỏ Quảng Ninh. Câu chuyện vừa thực vừa ảo nhưng lại phơi bày sự thật trần trụi về nhân vật lãnh đạo của một thị xã. Đầm Ma đã thành công và được độc giả yêu mến nhưng cũng khiến nhà văn phải chịu hệ lụy. Ông đã phải rời xa quê hương vào Vũng Tàu và đi tiếp con đường văn chương tại đây. 
  • NHỮNG NGƯỜI ĐI Ở - Truyện ngắn Bùi Ngọc Tấn

    NHỮNG NGƯỜI ĐI Ở - Truyện ngắn Bùi Ngọc Tấn

    Lượt xem: 2007
    (0)
    Mẹ nuôi con biển hồ lai láng Con nuôi mẹ kể tháng kể ngày Chân Dung Kẻ Sĩ: Những người đi ở của Bùi Ngọc Tấn hóa ra là cha là mẹ của những đứa con ở trong thành phố. Đó là ba nhân vật ông Hào, ông Huyên, bà Tuyết, vì thương con phải rời xa quê nhà, đi chăm con cho những đứa con trai con gái của họ. Vẫn im lặng. Rồi như nghĩ ra điều gì, ông Hào bỗng hạ giọng thì thào, làm ra vẻ bí mật, sợ sệt: - Thế thế bây giờ nhà chủ có đứa nào ở nhà không? - Cái gì? Nói to lên nào. Ông Hào thì thào khẽ hơn trước: - Chủ nó đã có đứa nào về chưa? Bà Tuyết đã hiểu. Bà phá lên cười: - Chủ nó chưa về!
« 33 34 35 36 38 40 41 42 43 » ( 70 )