Lượt xem: 1887
(1)
"Con ngựa già của chúa Trịnh" là truyện ngắn đầu tay nổi tiếng của nhà văn Phùng Cung đăng trên báo Nhân Văn số 4, tháng Mười 1956. Với ngụ ý chê trách một số nhà văn viết lách theo định hướng, đương nhiên, ông bị đình chỉ công tác. Mặc dù vậy, ông vẫn viết truyện dù không in ở đâu. Tới năm 1961, ông tập hợp bản thảo vài chục truyện ngắn đưa cho một số bạn văn chương đọc. Thật không may, tập bản thảo tới tay lãnh đạo. Ông bị bắt và bị giam mất 12 năm trong các nhà tù Hỏa Lò, Bất Bạt, Yên Bái, Phong Quang. Năm 1973, nhà văn Phùng Cung được trả tự do. Thời điểm này, dù cuộc sống cơ cực nhưng ông vẫn sáng tác. Chuyện sáng tác của ông được nhà văn Phùng Quán mô tả lại như sau: “Sau mười hai năm cách ly đời thường, Phùng Cung như xa lạ với môi trường văn nghệ. Được trả lại tự do, việc đầu tiên là anh cùng với vợ sửa lễ "Tạ ơn cao rộng cho được sống để trở về quê quán". Rồi yên phận hẩm hiu, anh tránh thật xa mùi bút mực. Anh xoay trần làm nghề đập đinh, phụ với vợ thêm nghề bánh rán, nuôi ba đứa con trai đang sức ăn, sức lớn. Song hình như mùi dầu nhờn, gỉ sắt, mỡ rán vẫn không át được mùi bút mực. Những lúc rảnh tay, anh ngồi buồn thiu, thỉnh thoảng chấm ngón tay vào đáy chén trà cặn, viết một từ gì đó lên mặt bàn". Chân Dung Kẻ Sĩ trân trọng giới thiệu lại Con ngựa già của chúa Trịnh của nhà văn Phùng Cung dưới đây