Lượt xem: 1362
(3)
Có người nói thi ca Hoài Vũ là lời ru trên dòng sông Vàm Cỏ, nhưng tôi thích hơn khi nói, thi ca Hoài Vũ là sóng ngầm miền sông Vàm Cỏ. Sóng ngầm, như nó phải thế, không ai nhìn rõ, không ai nghe tiếng, không ai chạm được, không ai biết vị phù sa của nó mặn, đắng, hay chua cay. Hoài Vũ, cũng như Sông, khoác lên mình mênh mang “nước sông biêng biếc chẳng đổi thay dòng”. Cả hai cứ hiền hòa, cứ lăn tăn, cứ bồi đắp, như chẳng muốn cho ai biết người và sông là ai, đang nghĩ gì và đang hòa vào biển cả nơi đâu.