chan_dung-ke_si

VĂN CHƯƠNG

  • VÀ TRẦN GIAN – Truyện ngắn Phan Cung Việt

    VÀ TRẦN GIAN – Truyện ngắn Phan Cung Việt

    Lượt xem: 1744
    (0)
    Có nhà văn nổi tiếng xứ ta viết thiên truyện “Bão biển” kể ra cũng tài rồi nhưng phải nhận là nhiều cái chưa ổn. Bão biển mà cứ tả xuôi như mưa nắng cuộc đời, sức tàn phá của nó, rồi thêm dăm nét sức mạnh của xã hội mới thì sao gọi là bão biển được. Phải nói ở sự kỳ quái của nó, muôn đời nay chưa ai hiểu nổi.
  • CHẢY ĐI SÔNG ƠI - Truyện ngắn Nguyễn Huy Thiệp

    CHẢY ĐI SÔNG ƠI - Truyện ngắn Nguyễn Huy Thiệp

    Lượt xem: 1801
    (0)
    Tôi định ngồi dậy thì thuyền chòng chành lật nghiêng hất tôi xuống nước. Tôi không hiểu được ngay tình thế mình. Nước sặc vào miệng khiến tôi nghẹt thở. Một nỗi hoảng hốt lạnh buốt lướt trong tim óc. Tôi gào thất thanh kêu cứu. Chân tôi cứng đờ, đau buốt lạ lùng. Tôi chìm xuống nước.
  • MÙA THANH LONG – Truyện ngắn Nguyễn Trường

    MÙA THANH LONG – Truyện ngắn Nguyễn Trường

    Lượt xem: 1795
    (2)
    Chân Dung Kẻ Sĩ: Cùng với Vương Quốc Mộng Mơ, Mùa Thanh Long là truyện ngắn nằm trong chùm ba truyện ngắn của nhà văn Nguyễn Trường thắng Giải nhất cuộc thi viết truyện ngắn năm 2015-2017 của Báo Văn Nghệ, Hội nhà văn Việt Nam.
  • VƯƠNG QUỐC MỘNG MƠ – Truyện ngắn Nguyễn Trường

    VƯƠNG QUỐC MỘNG MƠ – Truyện ngắn Nguyễn Trường

    Lượt xem: 1535
    (2)
    Chân Dung Kẻ Sĩ: Vương Quốc Mộng Mơ là một trong chùm ba truyện ngắn của nhà văn Nguyễn Trường thắng Giải nhất cuộc thi viết truyện ngắn năm 2015-2017 của Báo Văn Nghệ, Hội nhà văn Việt Nam.
  • CHUYỆN NÀNG MIMÔ - Truyện ngắn Trần Kim Trắc

    CHUYỆN NÀNG MIMÔ - Truyện ngắn Trần Kim Trắc

    Lượt xem: 1404
    (0)
    Các cô giũa cho cháu một trận nên thân, bảo già kén là chết giá. Nhưng các bà không chịu thua, lại đưa đến một đám nữa. Lần này có kinh nghiệm, cháu hỏi ngay một câu: "Anh đã từng yêu ai chưa?...". Tất nhiên hắn ta nói dối rằng "còn trinh", cháu bồi cho anh ta cụt hứng ngay: "Sao anh hèn vậy? Hai mươi tám tuổi chưa hề yêu cô nào. Tôi con gái chưa quá hai mươi tuổi đã qua mấy đời bồ rồi!".
  • CON CÁ BẶT TĂM - Truyện ngắn Trần Kim Trắc

    CON CÁ BẶT TĂM - Truyện ngắn Trần Kim Trắc

    Lượt xem: 1780
    (2)

    Chân Dung Kẻ Sĩ: Nhà văn quê gốc Chợ Gạo Trần Kim Trắc, còn được biết đến với tên gọi Ông Thiềm Thừ, theo tên một truyện ngắn xuất sắc của ông, là một trong những cây đại thụ của văn chương Nam Bộ. 
     
    Cuộc đời lẫn văn nghiệp của ông đầy trắc trở, từng là lính Sư đoàn 307, từng tập kết, từng bị kỷ luật khi đang phụ trách Phòng văn nghệ quân đội... để rồi phiêu bạt giang hồ làm anh thợ sơn tràng, phu bốc vác, làm ruộng, chế biến thực phẩm và nuôi ong.
     
    Ai cũng tưởng Trần Kim Trắc sẽ không cầm bút nữa, nhưng ông đã trở lại, sau gần bốn mươi năm gác bút kể từ truyện ngắn Cái Lu đạt giải thưởng của Hội văn Nghệ Việt Nam 1945-1954.
     

    Con Cá Biệt Tăm, viết năm 1990, và trước đó là Cái Bót, viết năm 1989, đã chấm dứt mấy mươi năm ông tạm xa văn chương, để từ đây, ông gieo một cơn mưa, thấm đẫm không khí Nam Bộ, thấm đẫm từng trải và bạt ngàn vốn sống lên văn đàn.
  • OAN HỒN NGÕ ĐÁ DỐC - Truyện ngắn Đoàn Lê

    OAN HỒN NGÕ ĐÁ DỐC - Truyện ngắn Đoàn Lê

    Lượt xem: 959
    (0)
    Những người đàn bà chửa xóm chài phải hiểu một điều cấm kỵ không ai nói ra: Cấm xuất hiện ngáng đường hay sờ mó vật dụng của người chuẩn bị lên thuyền ra khơi. Nếu chẳng may vô tình vi phạm, sẽ khó thoát chuyện bị "đánh vía'' cho trụy thai bằng nồi nước sôi, đuôi cá đuối, cùng bài niệm bí hiểm ít được phổ biến. Đánh vía xong, những người đàn ông tin rằng họ sẽ thoát được vận xúi, điềm gở. Điều này chỉ là chuyện rỉ tai nhau giữa những người đàn ông dân chài, từ cổ xưa đến giờ.
  • MÃ ĐẠI CÂU, NGƯỜI QUÉT CHỢ MƯỜNG CANG - Truyện ngắn Ma Văn Kháng

    MÃ ĐẠI CÂU, NGƯỜI QUÉT CHỢ MƯỜNG CANG - Truyện ngắn Ma Văn Kháng

    Lượt xem: 1076
    (0)
    Mã Đại Câu cũng đi trong đoàn người nọ, nhưng mặt mày lão hớn hở hơn mọi người nhiều. – Hớ hớ… Ngộ là người Hán mà. Họ Mã là họ người Hán á. Người Hán không ở tược với bọn di, mọi ố-nàn. Người Hán về với vua Hán a! Lão vừa đi vừa cười nói. Cái chăn chiên đỏ bạc phếch cuộn tròn khoác chéo qua vai. Cái nồi nhôm méo xách ở tay trái. Đứng lại ở cửa khẩu, vạch quần, hướng về mảnh đất đã cưu mang lão, đái một bãi, rồi lão nhổ bọt, chửi: -Téo mẹ tằng ố-nàn!
« 14 15 16 17 19 21 22 23 24 » ( 61 )