Lượt xem: 1569
(0)
Lụy của Trần Duy rất có cảm tình với người đọc, tiếng khen dội về tòa soạn ngay khi báo mới ra. Đây là một truyện ngắn viết chắc tay, văn chương mẫu mực, để lại ám ảnh trong lòng người đọc, toàn truyện là nỗi day dứt, sám hối về sự hờ hững, lạnh lùng giữa “tôi” và “cô sen”. Sự hờ hững giữa con người và con người được thức tỉnh trong không gian đặc biệt (ở rừng Việt Bắc, trên đường kháng chiến cùng dân tộc) đưa lại cho truyện một ý nghĩa lớn vượt ra ngoài truyện kể.