Lượt xem: 9020
(4)
(Tạp chí Nhà văn Tp HCM 2012)
Viết năm 2000
Hắn năm nay dễ khoảng ba mươi tuổi. Người ta nhìn mặt mà đoán thế, chứ kì thực gặp mặt hắn, người già không nỡ gọi hắn bằng cháu, người trẻ lại chẳng dám gọi hắn bằng anh. Thành ra, không ai lạ khi thấy hắn bàn chuyện với mấy bác cao niên, cũng chẳng ai thấy bất bình thường khi thấy hắn chén chú chén anh cùng đám lau nhau mới lớn. Giá như ông trời ban cho người như hắn một cái danh xưng. Như thằng ăn cướp có danh là thằng ăn cướp, kẻ giết người có danh là kẻ giết người, … thì hẳn hắn sẽ hạnh phúc và biết ơn ông trời lắm. Đến kẻ ăn mày còn có tên mà hắn thì lại không có thì đúng là ông trời ăn ở với hắn bất nhẫn thật.