Truyện ngắn tuổi mới lớn Nguyễn Đức Bình - Ngọc ngước nhìn tàn me gầy xơ xác. Một cơn gió lướt tới, tàn me lao xao thả những chiếc là vàng li ti vương đầy mái tóc Ngọc. Gốc me già buồn thiu, những trái me nâu căng tròn cúi đầu im lặng.
Hai cha con My ngồi im lặng bên nhau. Cô đặt những ngón tay gầy và hơi lành lạnh của người cha trong bàn tay nhỏ nhắn của cô. Cả hai cha con cô ngồi như bất động nhìn về phía mảnh trời nơi có những ngôi sao bé bỏng và ướt át thường hiện lên rất sớm vào những đêm không mây.
(Chandungkesi) Chữ người tử tù là ban đầu có tên là Dòng chữ cuối cùng, đăng trên tạp chí Tao Đàn số 1 ngày 1 tháng 3 năm 1939. Năm 1940, tác phẩm chính thức được nhà xuất bản Tân Dân cho ra mắt trong tập Vang bóng một thời và đổi tên như ngày nay. Đây được xem là truyện ngắn xuất sắc nhất trong tập truyện.
Căn nhà ở phố” gửi báo Văn nghệ, rồi Văn nghệ quân đội, đều không được in. Khi gửi Nhà xuất bản Hội Nhà văn, được Ban biên tập và bạn bè khen, sau đó được in vào tập truyện “14 truyện ngắn chọn lọc"