chan_dung-ke_si

CHIẾC ÁO THIÊN THANH - Truyện ngắn Lê Vĩnh Hòa

13-10-2023

Lượt xem 4531

Đánh giá 2 lượt đánh giá

Chia sẻ

  Lê Vĩnh Hòa

CHIẾC ÁO THIÊN THANH - Truyện ngắn Lê Vĩnh Hòa

Tựu trường năm đó, tôi trở lên tỉnh học, nhưng nhà đã hết sạch tiền. Nhà tôi chỉ còn có mẹ già và một em gái, quanh năm cấy gặt mướn kiếm tiền. Tôi còn đeo đuổi học hành được là nhờ món tiền học bổng bé nhỏ.

Đào đâu cho ra tiền xe bây giờ! Mẹ tôi ngó tôi, thở dài. Trong góc nhà, em tôi chậm rãi giã gạo. Từng tiếng chày rơi uể oải buồn thiu. Tôi cắn môi, buông thõng một câu chán nản:

- Thôi thì bỏ học mẹ nó cho rồi!

Mẹ tôi vùng ngó sững. Em tôi cũng ngưng chày, mắt chớp lia. Tôi biết tôi là nguồn hy vọng của gia đình. Giờ biết làm sao?

Ngọn đèn dầu mù u leo lét. Muỗi kêu vo vo từng đàn. Bỗng em tôi buông chày, mắt sáng lên:

- Em có tiền.

Mẹ tôi trố mắt ngơ ngác. Nó chạy vào trong buồng lục đục một hồi đem ra một chiếc áo dài màu khói nhang chưa cũ lắm, hớn hở nói:

- Bán cái này chắc đủ tiền xe.

Tôi tái mặt, khoát tay:

- Không. Em cất để mặc. Để anh kiếm tiền khác.

Tôi không đủ can đảm nhận sự hy sinh lớn đó của em tôi. Tôi biết nó quí cái áo đó lắm. Chiếc áo dài độc nhứt của nó.

Nhưng nó không nói rằng, lách mình ra cửa, chạy vội đi. Tôi kêu:

- Loan! Loan ơi!

Không có tiếng thưa. Bên kia sông tối đen có tiếng dội lại: “Loan! Loan ơi!”...

Sáng hôm sau, xe sắp chạy. Tôi cầm mấy tờ giấy bạc, nước mắt lưng tròng. Loan gượng cười, an ủi:

- Anh ráng học sau này nuôi mẹ. Mẹ khổ lắm, cực lắm.

Tôi để tay lên vai Loan, nhìn mảnh áo đen sờn rách, nghẹn ngào:

- Em có tiếc cái áo không?

Loan lắc đầu:

- Không. Với lại em không thích cái màu khói đó nữa. Em thích màu xanh. Xanh da trời đó anh. Sau này anh làm có tiền mua cho em chiếc áo màu xanh da trời nghen.

Tôi mỉm cười:

- Ừ! Anh sẽ mua cho em chiếc áo màu xanh da trời...

Loan ơi! Câu nói thuở nào anh vẫn còn nhớ, nhưng ngày nay em còn đâu nữa để anh tặng cho em chiếc áo màu xanh da trời.

Một chiều ly loạn năm xưa, có người từ chốn quê hương lửa đỏ ra báo tin rằng: làng tôi đã bị giặc chiếm, nhà tôi đã bị giặc đốt, mẹ tôi phiêu bạt lang thang, em tôi đã tự vận để giữ toàn trinh tiết.


7-1956

Bài liên quan
  • CHUYỆN Ở BẢN PIÁT – Truyện ngắn Vũ Xuân Tửu

    CHUYỆN Ở BẢN PIÁT – Truyện ngắn Vũ Xuân Tửu

    Chân Dung Kẻ Sĩ: CHUYỆN Ở BẢN PIÁT là một trong chùm ba truyện ngắn của nhà văn Tuyên Quang “viết văn phải có văn” Vũ Xuân Tửu, thắng Giải Nhất cuộc thi truyện ngắn của Tạp chí Văn nghệ Quân đội năm 2005-2006.
  • MỘT BỮA NO – Truyện ngắn Nam Cao

    MỘT BỮA NO – Truyện ngắn Nam Cao

    Chân Dung Kẻ Sĩ: Một bữa no là truyện ngắn của nhà văn Nam Cao đăng trên Tiểu thuyết Thứ Bảy số 480, ngày 25 tháng Chín năm 1943. Tác phẩm, là một tiếng kêu cứu về nhân cách của người dân Nước Nam đang bị sự bần cùng, cái đói, cái rét, do thực dân Pháp tạo ra, hủy diệt.
  • NẮNG TRONG VƯỜN – Truyện ngắn Thạch Lam

    NẮNG TRONG VƯỜN – Truyện ngắn Thạch Lam

    Chân Dung Kẻ Sĩ: Nắng trong vườn là truyện ngắn trong tập truyện ngắn cùng tên của nhà văn Thạch Lam, Đời Nay xuất bản năm 1938.
  • HAI HÀO – Truyện ngắn Lê Văn Trương

    HAI HÀO – Truyện ngắn Lê Văn Trương

    Chân Dung Kẻ Sĩ: Hai hào là truyện ngắn trong tập truyện đầu tay Trước cảnh hoang tàn Đế Thiên Đế Thích của nhà văn Lê Văn Trương, Trung Bắc tân văn xuất bản tại Hà Nội năm 1934.
  • TRẺ CON KHÔNG ĐƯỢC ĂN THỊT CHÓ – Truyện ngắn Nam Cao

    TRẺ CON KHÔNG ĐƯỢC ĂN THỊT CHÓ – Truyện ngắn Nam Cao

    Chân Dung Kẻ Sĩ: Trẻ con không được ăn thịt chó là một trong những truyện ngắn xuất sắc của nhà văn Nam Cao, in lần đầu trên Tiểu thuyết Thứ Bảy số 444, 19 Tháng Mười Hai 1942.
  • CHIM KHÁCH KÊU – Truyện ngắn Nguyễn Kiên

    CHIM KHÁCH KÊU – Truyện ngắn Nguyễn Kiên

    Chân Dung Kẻ Sĩ: Chim khách kêu là truyện ngắn trong tập truyện ngắn cùng tên của nhà văn Nguyễn Kiên, được trao giải thưởng của Hội nhà văn Việt Nam năm 2001 và giải thưởng Văn học Đông Nam Á (Thái Lan) năm 2002.
  • ĐÔI MẮT – Truyện ngắn Nam Cao

    ĐÔI MẮT – Truyện ngắn Nam Cao

    Chân Dung Kẻ Sĩ: Đôi mắt là truyện ngắn của nhà văn Nam Cao in lần đầu trên Văn Nghệ số 2 năm 1948. Đây là một trong những tác phẩm giá trị nhất của nhà văn Nam Cao. Năm 1996, ông đã được nhà nước trao Giải thưởng Hồ Chí Minh về văn học nghệ thuật đợt I cho truyện ngắn nói trên cùng với các tác phẩm Nhật ký Ở rừng, Chí Phèo và Sống mòn.
  • TRƯỚC CẢNH HOANG TÀN ĐẾ THIÊN ĐẾ THÍCH – Truyện ngắn Lê Văn Trương

    TRƯỚC CẢNH HOANG TÀN ĐẾ THIÊN ĐẾ THÍCH – Truyện ngắn Lê Văn Trương

    Chân Dung Kẻ Sĩ: Trước cảnh hoang tàn đế thiên đế thích là truyện ngắn in trong tập truyện ngắn đầu tay cùng tên của nhà văn Lê Văn Trương, gồm 11 tác phẩm, Trung Bắc tân văn xuất bản tại Hà Nội năm 1934. Nhà văn Lê Văn Trương (1906-1964) được xem là nhà văn có số lượng tác phẩm lớn nhất Việt Nam với 200 tác phẩm đã in và 40 tác phẩm chưa in bao gồm truyện ngắn và tiểu thuyết. Lê Văn Trương là thành thành viên quan trọng hàng đầu của nhà xuất bản Tân Dân, cùng với các nhà văn nổi tiếng như Tản Đà, Vũ Bằng, Nguyễn Tuân, Nguyễn Công Hoan, Vũ Trọng Phụng, Nguyên Hồng, Lan Khai, Thanh Châu, Ngọc Giao, Tchya Đái Đức Tuấn, Trần Huyền Trân, Nam Cao, Bùi Hiển…
  • NƯỚC ĐỜI LẮM NỖI – Truyện ngắn Phạm Duy Tốn

    NƯỚC ĐỜI LẮM NỖI – Truyện ngắn Phạm Duy Tốn

    Chân Dung Kẻ Sĩ: Nước đời lắm nỗi là truyện ngắn của nhà văn Phạm Duy Tốn, một trong những thành viên sáng lập của phong trào Đông Kinh Nghĩa Thục, đăng trên Nam Phong số 23, Tháng 5 – 1919.
  • CÂU CHUYỆN MỘT TỐI CỦA NGƯỜI TÂN HÔN – Truyện ngắn Nguyễn Bá Học

    CÂU CHUYỆN MỘT TỐI CỦA NGƯỜI TÂN HÔN – Truyện ngắn Nguyễn Bá Học

    Chân Dung Kẻ Sĩ: Câu chuyện một tối của người tân hôn là truyện ngắn của nhà văn Nguyễn Bá Học đăng trên Nam Phong số 46 – năm 1921. Đây có thể nói là truyện ngắn tiên phong của văn học hiện đại Việt Nam bằng chữ Quốc ngữ viết về đời sống công nhân cơ cực dưới thời thực dân Pháp cai trị nước ta.